Chào mừng đến với Website Trường Phổ thông Trung học Võ Thị Sáu - Côn Đảo

Chào năm học mới 2015-2016

Mùa thu về cũng là lúc mùa khai trường đến, một năm học mới lại bắt đầu. Mùa thu với sắc vàng lãng đãng, với màu áo tinh khôi, với tiếng trống khai trường rộn rã dường như đã in đậm trong tâm tưởng, gắn với kỉ niệm về một thời học trò trong sáng bên thầy cô, bè bạn dưới mái trường mến yêu. Một mùa thu nữa lại về, tiếng trống khai trường hứa hẹn bao náo nức, bao bận rộn với những ước mơ khát vọng của mỗi cô cậu học trò.
       Trở lại trường sau hai tháng hè, lòng tôi có chút bỡ ngỡ, hồi hộp nhưng không giấu nổi niềm vui sướng, tự hào. Dẫu đã trải qua một thời cắp sách đến trường, cứ ngỡ đã rất quen thuộc với không khí náo nức ngày khai trường nhưng ngày khai trường vẫn khiến lòng tôi bồi hồi, vừa cảm thấy thân thuộc vừa có chút lạ lẫm. Trở lại trường, được gặp lại những khuôn mặt thầy cô thân thương, được hòa vào không khí sôi động của buổi lễ khai trường, bao xúc cảm về một thời cắp sách đến trường chợt hiện về vẹn nguyên trong tâm tưởng. Thời gian thấm thoát thoi đưa, cậu học sinh nam nhỏ rụt rè, lớn lên nhờ “Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy” năm nào giờ đã thành một thầy giáo trẻ. Nhớ thời học trò với những năm tháng học tập và rèn luyện dưới mái trường xưa, nhớ mãi những ân tình của bao thầy cô đã tận tình dìu dắt, dạy bảo và chắp cánh ước mơ cho biết bao thế hệ học trò, trong đó có tôi.
       Năm học mới đến rồi, tôi tự nhủ lòng phải tiếp nối truyền thống vẻ vang của nhà trường, tiếp bước thầy cô đi trước “truyền lửa”, tận tâm dìu dắt thế hệ đàn em mai sau. Sinh thời, Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã từng nói: “Nghề dạy học là một nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý”. Nhân dân ta tôn vinh, xem người thầy là “kỹ sư tâm hồn”, bởi lẽ, dạy học không chỉ là dạy chữ mà cao hơn là dạy cho học trò đạo lý làm người. “Nếu người thợ kim hoàn làm hỏng một đồ vàng bạc thì anh ta có thể đem ra nấu lại. Nếu một viên ngọc quý bị hư thì có thể phá bỏ… Làm hư một con người là một tội lớn, một lỗi lầm lớn không thể nào chuộc được”. Lời tâm niệm này tôi luôn khắc ghi và lấy đó làm động lực để bản thân phấn đấu không ngừng học tập  rèn luyện.
Giữa những hoài niệm trong trẻo, giữa những bộn bề cảm xúc và suy ngẫm, giữa những khuôn mặt hân hoan của đàn em thơ trong buổi lễ khai trường, lòng tôi chợt bồi hồi:
“Cho tôi ở lại giữa mùa thu
Làm tiếng trống trường ngân dài nỗi nhớ
Làm chiếc lá nhẹ rơi qua khung cửa
Làm áng mây trôi tinh khiết áo học trò.”
Tùng! Tùng! Tùng! Tiếng trống trường dõng dạc vang lên. Một năm học mới đã bắt đầu…
Thống kê truy cập
  • Đang online: 1
  • Hôm nay: 2
  • Trong tuần: 522
  • Tất cả: 43223